Đời 2
Vương chút nắng còn đọng lại nơi vệ đường
Ngấm chút mưa của kỉ niệm nhớ thương
Gửi vào gió mang về nơi xa thẳm
Biển thì thầm, đời tựa một màn sương
Sóng triền miên cứ xô bờ biển lớn
Bãi cát dài cứ tĩnh lặng nằm im
Ánh sao xa cứ âm thầm lim dim
Chờ trăng lên giữa khung trời dĩ vãng
Bong bóng xanh thả hương trôi lãng đãng
Sau bức màn có bóng em, hình anh
Nhưng mãi chỉ có nắng, mưa, gió, sương lạnh
Bởi phận duyên đâu chỉ yêu là vẹn.
M.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét