Hiển thị các bài đăng có nhãn chuyện cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chuyện cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

[Thơ] Đời 2

                                                   Đời 2

Vương chút nắng còn đọng lại nơi vệ đường
Ngấm chút mưa của kỉ niệm nhớ thương
Gửi vào gió mang về nơi xa thẳm
Biển thì thầm, đời tựa một màn sương

Sóng triền miên cứ xô bờ biển lớn
Bãi cát dài cứ tĩnh lặng nằm im 
Ánh sao xa cứ âm thầm lim dim
Chờ trăng lên giữa khung trời dĩ vãng

Bong bóng xanh thả hương trôi lãng đãng
Sau bức màn có bóng em, hình anh
Nhưng mãi chỉ có nắng, mưa, gió, sương lạnh
Bởi phận duyên đâu chỉ yêu là vẹn.

                                                 M.H.

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

[Thơ] Khúc thụy du


                                                  Khúc thụy du



Có chàng trai ngồi trên đồi cỏ

Tiếng sáo vi vu

Những giấc mơ đã cũ

Về trong tiếng gió ru.



Mộng giang san chàng để sau lưng

Để trái tim khẽ đập

Theo nhịp chân cô gái thôn bé nhỏ

Lang thang giữa phiêu du lãng đời.



Đem gió về chàng thả vào giếng hoang

Tiếng nước tí tách, bụi lang thang

Nhiều năm trước khi chàng còn nhỏ

Gió vẫn lang thang giữa đại ngàn.



Nằm im trong nội cỏ xanh rơn

Nấp trong bão tố đứng cảm ơn

Giữa cơn giông tố còn mong mỏi

May sao bão táp, gió chỉ vờn.



Thụy du miên man niềm khắc khoải

Vi vu giữa núi đồi

Chàng trai yêu cô gái nhỏ

Yêu cả đất trời muôn trùng khơi.

                                                                  M.H.

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

[Thơ] Giông

                                  Giông
 
Côn Đảo 2016

Sông từ suối mà dạt dào
Cây nhờ cội mà sinh trưởng
Bão theo gió mà gầm rú
Vậy Giông nổi từ đâu?

Mấy ngàn năm sông sâu
Sao đáy vẫn mờ ảo
Giữa muôn trùng gió bão
Sao vẫn thấy cơn giông

Bão nói Giông chơi ngông
Thích xen cuộc vui nhỏ
Bão thích được vẫy vùng
Một mình ta một thuở

Mình Giông, ai có hiểu?
Giông nhờ gió mà lên
Cùng bão bùng đêm đêm
Cuốn qua ngôi làng nhỏ

Gió ghé qua hỏi nhỏ
Thế một mình Giông thôi
Những làng mạc ngập trôi
Liệu có còn tan tác?

Đời có gió là mát
Có bão thì bập bùng
Thế có Giông nổi vùng
Trái tim có nghẹn lại?
                                     

                                                M.H.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

[Thơ] Mây

                                             Mây



Mây à, hãy sống đời nhỏ nhoi
Là chính mình, là màu trắng tinh khôi
Tô điểm thêm cho nền trời xanh thẳm 
Lặng lẽ đời, lặng lẽ đơn côi...

Trách chi khi làm nền cho số phận 
Nghĩ chi khi chỉ là kẻ lãng du
Để một mai bay về nơi xa thẳm
Mây khóc thầm, khóc kiếp mãi chu du...

Ai buồn cho mây những ngày mưa đến sớm
Ai nở nụ cười đem chút nắng chói chang
Mây vẫn vậy, vẫn lặng lẽ ngỡ ngàng
Vẫn ngỡ là còn chút gì để nhớ...

Lặng lẽ đến đem chút sắc cho đời
Lặng lẽ đi vẹn tiếng cười chưa tắt
Mây tiếp tục, tất bật, tất bật...
Vòng tuần hoàn, mây vẫn chính là mây.
                               
                                                M.H.

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016

[ Thơ] Bắt đầu - Chuyện cuộc sống

                                                   BẮT ĐẦU

Nguồn : Huỳnh Lộc - Facebook

Số phận nào, gọi ai, tên gì
Trái đất tròn đi mãi tìm chi
Rừng người xung quanh chắc đang mộng mị
Để ai lạc lối, để ai tìm ai

Sau lưng ai là bầu trời xanh thẳm
Trước mặt ai là thăm thẳm vực sâu
Hãy nhớ còn có thể quay đầu
Tương lai không chọn người mê mải

Dòng đời cho ai chút huyết ngải
Gửi vào u mê chút muộn phiền
Tìm điểm tựa, gọi trong bình yên
Đáp lời thì thầm từ trong đá

Lời chiếc lá đang vô tình sa ngã
Kẻ khổ đau giậm nát chốn sau
Đường lùi lui một cõi nhành cau
Còn đâu lá trầu mở đầu chuyện năm ấy.

                                                               M.H.