Hiển thị các bài đăng có nhãn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

[Thơ] Dạ cổ ngày xưa

                                      DẠ CỔ NGÀY XƯA

Nguồn: tranphongggg

Điệu hoài lang trong đêm
Là giấc mơ những ngày xưa đã cũ
Không còn đá trông chồng
Không còn những cuốc chiến chinh vạn dặm
Vọng cổ xưa là những ngày ngang dọc
Đất trời như hòa điệu oán ai
Cho lòng người ở lại
Vẹn lòng kẻ ra đi
Những câu hát cứ vang đi như những gợn sóng
Có thứ sẽ trở lại
Có thứ mãi ra đi
Nhưng vọng cổ buồn là đức tâm linh
Chỉ cần tin và tin
Sẽ không còn những ngày xa xôi nữa

“Én nhạn hiệp đôi”

                                              M.H.

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

[Thơ] Cái vòng tròn

                                  Cái vòng tròn

Nguồn: Nguyễn Ngọc Minh
Ta có khối tình con
Ta vẽ vòng tròn lớn
Vòng tròn có tâm nhỏ
Những bao quát rất to
Những nỗi buồn hôm qua
Đứng ngoài cái vạch kẻ
Chỉ ôm những giấc mơ
Màu mắt huyền be bé
Long lanh giếng sau hè
Có tình yêu thơ trẻ

Ta có khối tình con
Nhưng đợi mãi sẽ già
Nàng còn chờ đôi ta

Vẽ cái vòng tròn lớn

23/12/17 - M.H. 

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

[Thơ] Mơ

                                                   


Hội An - Lê Việt Khánh
Em còn nhớ hay em đã quên
Ánh nắng buông lơi, gió thoang thoảng
Cho tình ấm cuối buổi chiều chạng vạng
Cho tình bay về nơi trái tim chờ

Để tình ngủ cùng đôi cánh thiên thần nhỏ
Có cây đũa lạ hoá phép thuật vạn năng
Mải vui đùa cùng mây gió cạnh trăng
Chợt rung nhẹ đôi hàng mi lưu luyến

Có giấc mơ thầm lặng tiếng đỗ quyên
Có trái tim hãy còn đang vương vấn
Cho má ai bỗng hây hây hồng phấn
Tấm tình quen, em cứ lạ thì sao?

Giữa mấy tầng mây mải chơi vờn trên cao
Một tiếng thương sao mà da diết thế
Để những khi cửa sổ mưa sa lệ
Thì sầu tim anh giữ, em thương về

Mây bay theo gió, ngó đằng mây
Hỡi chín tầng cao có đủ đầy
Chứa sao cho trọn tình đương ngủ
Để tan mộng mị giấc hây hây.
                                                                 M.H.

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

[Thơ] Bạn ơi, cố lên...

                                                     Bạn ơi, cố lên

Bạn ơi đừng khóc đừng buồn nhé
Thành công vẫn chờ chúng ta kìa
Hãy đứng lên và dũng cảm bước đi
Quá khứ sẽ chẳng còn là gì...

Bạn ơi đừng khóc đừng buồn nhé
Những con số đôi khi sẽ nhảy múa lung tung
Nhưng rồi tay bạn sẽ nắm được thành công
Những con số rồi cũng bị khuất phục...

Bạn ơi đừng khóc đừng buồn nhé
Bài thì dài, chữ nghĩa thì lê thê
Nhưng đơn giản thôi bạn hãy nhẫn nại
Cả bài thơ bỗng hóa một câu thơ...

Ngày mai không biết trời nắng hay mưa
Chỉ cần chúng ta đừng để bị cảm
Hãy nhẹ nhàng nhìn đây, vầng mây màu xám
Cũng có chút ánh mặt trời lóe rạng đông....

                                                                           M.H.

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

[Thơ] Của để dành

Của để dành
                                                  

Dập dìu giữa con sóng
Là cánh buồm của cha
Sau mỗi bình minh qua
Đầy giỏ cá của mẹ

Gió vỗ về núi khẽ
Phía sau ngọn hải đăng
Chân trời sau sương giăng
Là hành trình con bước
Mãi khắp miền Tổ quốc
Con mang nặng cuộc đời
Những bài học đưa nôi
Xây đất nước phồn thịnh

Mà sao nơi cửa vịnh
Không ai đỡ nặng cho mẹ
Không ai san sẻ vai cha
Để những tháng ngày đi xa
Bước chân mỏi thêm một chút
Nhưng bước con đi trên đất nước
Là bước giấc mơ cha mong
Là trái tim mẹ ngóng trông
Vì ngày mai tương sáng

Tỏ hình hài giông lớn
Bước lên ngọn sóng cao
Sẽ là đỉnh tự hào
Vơi đi những giọt mồ hôi mặn
Thêm những đôi mắt long lanh
Những cánh chim màu xanh
Sải cánh trên trời rộng

Phía trước là biển lớn
Con có cánh buồm cha
Phía trước xứ người ta
Có giỏ cá mẹ đỡ
Con đi vì thương nhớ
Con vượt trùng gian nan
Giữa hoàng hôn ngày sang
Con là của cha mẹ
Của để dành.
                                               M.H.

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

[Thơ] Đời 2

                                                   Đời 2

Vương chút nắng còn đọng lại nơi vệ đường
Ngấm chút mưa của kỉ niệm nhớ thương
Gửi vào gió mang về nơi xa thẳm
Biển thì thầm, đời tựa một màn sương

Sóng triền miên cứ xô bờ biển lớn
Bãi cát dài cứ tĩnh lặng nằm im 
Ánh sao xa cứ âm thầm lim dim
Chờ trăng lên giữa khung trời dĩ vãng

Bong bóng xanh thả hương trôi lãng đãng
Sau bức màn có bóng em, hình anh
Nhưng mãi chỉ có nắng, mưa, gió, sương lạnh
Bởi phận duyên đâu chỉ yêu là vẹn.

                                                 M.H.

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

[Thơ] Khúc thụy du


                                                  Khúc thụy du



Có chàng trai ngồi trên đồi cỏ

Tiếng sáo vi vu

Những giấc mơ đã cũ

Về trong tiếng gió ru.



Mộng giang san chàng để sau lưng

Để trái tim khẽ đập

Theo nhịp chân cô gái thôn bé nhỏ

Lang thang giữa phiêu du lãng đời.



Đem gió về chàng thả vào giếng hoang

Tiếng nước tí tách, bụi lang thang

Nhiều năm trước khi chàng còn nhỏ

Gió vẫn lang thang giữa đại ngàn.



Nằm im trong nội cỏ xanh rơn

Nấp trong bão tố đứng cảm ơn

Giữa cơn giông tố còn mong mỏi

May sao bão táp, gió chỉ vờn.



Thụy du miên man niềm khắc khoải

Vi vu giữa núi đồi

Chàng trai yêu cô gái nhỏ

Yêu cả đất trời muôn trùng khơi.

                                                                  M.H.

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

[Thơ] Đời 1

                                         Đời 1
 
Thác Datanla - Đà Lạt 2015

Vương chút nắng còn đọng lại nơi vệ đường
Ngấm chút mưa của kỉ niệm nhớ thương
Gửi vào gió mang về nơi xa thẳm
Biển thì thầm, đời tựa một màn sương

Ngẩn ngơ nhìn bụi cỏ ven đường
Có chú chim nhỏ nhẩn nha vui thú
Bãi xanh mướt hôm nay là của chú
Vì ngày mai, ai biết sở hữu ai?

Nằm khắc khoải bên những giấc mộng dài
Ảm đạm đời gà mái chẳng bới giun
Con chó già cũng chỉ nằm thè lưỡi
Khỉ cười, vượn khóc, nhọc thân lươn

Ừ thì… ừ … ừ thì
Đi và bước, chân chữ hoà vi
Mấy giọt đào rơi nhẹ song ly
Sông cạn khô, những dòng trôi bữa cuối.


                                                                   M.H.

[Thơ] Giông

                                  Giông
 
Côn Đảo 2016

Sông từ suối mà dạt dào
Cây nhờ cội mà sinh trưởng
Bão theo gió mà gầm rú
Vậy Giông nổi từ đâu?

Mấy ngàn năm sông sâu
Sao đáy vẫn mờ ảo
Giữa muôn trùng gió bão
Sao vẫn thấy cơn giông

Bão nói Giông chơi ngông
Thích xen cuộc vui nhỏ
Bão thích được vẫy vùng
Một mình ta một thuở

Mình Giông, ai có hiểu?
Giông nhờ gió mà lên
Cùng bão bùng đêm đêm
Cuốn qua ngôi làng nhỏ

Gió ghé qua hỏi nhỏ
Thế một mình Giông thôi
Những làng mạc ngập trôi
Liệu có còn tan tác?

Đời có gió là mát
Có bão thì bập bùng
Thế có Giông nổi vùng
Trái tim có nghẹn lại?
                                     

                                                M.H.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

[Thơ] Mây

                                             Mây



Mây à, hãy sống đời nhỏ nhoi
Là chính mình, là màu trắng tinh khôi
Tô điểm thêm cho nền trời xanh thẳm 
Lặng lẽ đời, lặng lẽ đơn côi...

Trách chi khi làm nền cho số phận 
Nghĩ chi khi chỉ là kẻ lãng du
Để một mai bay về nơi xa thẳm
Mây khóc thầm, khóc kiếp mãi chu du...

Ai buồn cho mây những ngày mưa đến sớm
Ai nở nụ cười đem chút nắng chói chang
Mây vẫn vậy, vẫn lặng lẽ ngỡ ngàng
Vẫn ngỡ là còn chút gì để nhớ...

Lặng lẽ đến đem chút sắc cho đời
Lặng lẽ đi vẹn tiếng cười chưa tắt
Mây tiếp tục, tất bật, tất bật...
Vòng tuần hoàn, mây vẫn chính là mây.
                               
                                                M.H.

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

[ Thơ sáng tác từ ảnh] Mẹ, con trai và lồng đèn

                                        Mẹ, con trai và lồng đèn

Nguồn ảnh như trên hình
Có những niềm đau chỉ mãi là kí ức
Có những hi vọng chỉ mãi ở xa xôi
Chỉ có mẹ con tôi
Là hạnh phúc của những ngày hiện tại.

Có chiếc lồng đèn mua tạm lúc khuyến mại
Có chiếc bánh nhỏ mua vội lúc đèn lên
Chỉ có mẹ con tôi
Ai mua được hạnh phúc mùa trung thu năm ấy.

Và đi khắp chân trời để mở rộng, để thấy
Để yêu thêm những tháng ngày vất vả hôm nay
Chỉ có mẹ con tôi
Bên nhau là quá đủ cho một lần được sống.

Con trai nhỏ đôi khi chẳng sáng suốt
Đôi vai gầy, mẹ cũng phải run run
Nhưng ở cạnh con thôi
Cả đất trời ở trong chiếc lồng đèn nhỏ.

                                                                    M.H.

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

[Thơ] Nước rơi - Mưa ngã

                                                    Nước rơi




Mưa...
Dòng lũ đen chảy cuồn cuộn
Có cậu bé trượt chân té
Tiếng khóc cứ hòa lẫn vào tiếng mưa.....

Mưa... 
Nước ngập cả vào nhà
Xắn tay áo lên nào!
Cả nhà ta tát nước...

Mưa...
Triều cường dâng đều theo cơn mưa nặng hạt
Tiếng trẻ con í ới đùa vui
Cả tuổi thơ ùa về qua cơn gió lạnh...

Mưa... mưa... mưa hoài....
Cả dòng người mệt nhọc
Mặc cho cơn mưa tầm tã lạnh giá
Dòng người vẫn cứ mãi tất bật ngược xuôi...
  
                                                               M.H.

[Thơ] Đất nước của bé con

                        Đất nước của bé con

Nguồn: Hiếu Mèo

Này bé con…
Hôm nay trời đẹp nhỉ
Mấy cánh chim bé tí
Lượn mấy tầng mây xanh.
Và anh
Và bé con của anh
Mình nắm tay
Trên con đường rộn rã
Có hoa và rất đông người nữa
Đang reo hò vì đất nước tự do.

Mà bé con này
Việt Nam ta đẹp nhỉ
Mấy cánh đồng cò thẳng cánh bay lên
Mấy rặng dừa rì rào bên bờ biển
Cả mấy con ó biển rỉa mình trên mõm đá
Cũng khoan khoái cho giấc mộng hôm qua.

Còn anh đây mãi tâm hồn lo xa
Mất một tấc, mình chết đi một ít
Ở mãi tận chân trời xa tít
Biết bao thuyền bè lại mất biển ra khơi
Biết bao trùng khơi lại vỗ về cho nước lạ
Biết bao dòng cá đầy ắp chẳng vui vầy
Và cả non sông cùng nỗi niềm căm phẫn.

Mà bé ơi, phải mỉm cười phấn chấn
Rằng quanh em là chín vạn nghìn ngọn đuốc
Cùng thắp sáng cho chân lý Việt Nam
Dưới chân em có dòng máu cha Rồng
Vươn chín thân rồng giữ yên bờ cõi
Và trong em là trái tim chói lọi
Thà chết không mất tấc nước nào
Rằng dân ta hàng triệu giọt máu đào
Hòa chung đậm đà cho chén Nước.

Nhớ nhé em,
Bên em không chỉ là rừng đước
Mà là cả bạt ngàn đất phù sa
Cả cánh rừng mênh mông ngày hôm qua
Cũng chung lòng với biển cha nổi dậy
Mặt em là trăng rằm thơ ngây
Hãy mang niềm tin đời chân lý
Hoàng Sa của mấy vạn hải lý
Cùng Trường Sa
Là máu thịt
Là anh em
Của em
Của đồng bào
Của đất mẹ Việt Nam ta.

                                                               M.H.

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016

[ Thơ] Bắt đầu - Chuyện cuộc sống

                                                   BẮT ĐẦU

Nguồn : Huỳnh Lộc - Facebook

Số phận nào, gọi ai, tên gì
Trái đất tròn đi mãi tìm chi
Rừng người xung quanh chắc đang mộng mị
Để ai lạc lối, để ai tìm ai

Sau lưng ai là bầu trời xanh thẳm
Trước mặt ai là thăm thẳm vực sâu
Hãy nhớ còn có thể quay đầu
Tương lai không chọn người mê mải

Dòng đời cho ai chút huyết ngải
Gửi vào u mê chút muộn phiền
Tìm điểm tựa, gọi trong bình yên
Đáp lời thì thầm từ trong đá

Lời chiếc lá đang vô tình sa ngã
Kẻ khổ đau giậm nát chốn sau
Đường lùi lui một cõi nhành cau
Còn đâu lá trầu mở đầu chuyện năm ấy.

                                                               M.H.

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

[Thơ] Chuyện sau lũy tre


                                        Chuyện sau lũy tre

Nguồn: Internet

Những hạt sương còn vương đầu ngọt sữa
Trải nắng
Giữ mưa
Mới tối hôm qua
Lay nhành lúa đương trổ dăm bông hoa
Hoa li ti
Chứa đầy tâm sữa nóng.

Những đàn cá đang ngái ngủ bên sông
Hôm qua trời gột rửa
Cho chút thức ăn đầu ngọn gió
Ếch ộp… ếch ộp…
Ếch cũng còn reo vui
Nhưng cá ơi
Sao đìu hiu con nước
Vì nỗi niềm thấp nước
Hay tổ quốc chưa yên?

Những đàn trâu nằm dài ngủ triền miên
Cỏ ngả rạ
Sao không ăn lấy sức?
Thân èo uột
Sức cày đâu mất
Bao ruộng đồng chờ đợi sức trâu lên
Nhưng nỗi buồn trâu chẳng biết gọi tên
Khiến đồng ruộng chỉ chóe màu vàng chói
Máu trâu đỏ
Trâu chịu lời mái ngói
Nước mất rồi
Trâu sống làm chi?

Những con người trước buổi phân ly
Dòng nước mắt nghẹn lại nơi trong vắt
Chân đi
Tay đánh
Đầu sáng rõ
Làm chiến sĩ
Làm anh hùng muôn dân

Đàn gà nhỏ đang mổ thóc ngoài sân
Giàn bí trĩu đang chờ tay người hái
Thân bu già
Bu chẳng buồn tay ngái
Bu chỉ nhớ con
Nhớ đất nước thanh bình
Con đi nhớ về với bình minh
Bu đứng đợi, đầu ngõ cũng đứng đợi
Nhé
Con ơi…

                                                                   M.H.