Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

[Thơ] Yêu trọn bốn mùa

Nguồn: Internet

      Yêu trọn bốn mùa 

Còn chút gì để nhớ phải không em?
Nơi lối cũ lá vẫn rơi xào xạc
Cuối con đường, gió bỗng buồn man mác
Tự rằng nắng có còn chói chang?

Còn chút gì để nhớ phải không em?
Nơi trường xưa, cánh phượng hồng vẫn đỏ
Ấm hơi thở những lời tình chưa ngỏ
Là em, là tình anh đứng sau ngõ đợi chờ....

Hai cơn gió cuộn vào nhau mà thổi
Hai dòng nước hòa vào nhau mà trôi
Là hoàng hôn của đất trời chưa phôi
Yêu em, anh không bao giờ hối tiếc.

Ngày dài, nơi bãi cỏ xanh biếc
Nắng vàng cho hoa cỏ thơm sang
Hình bóng em, hình bóng của ngỡ ngàng
Cứ cười tươi, suốt những con đường vắng.

Cho chiều về nơi lưng trời tắt nắng
Bóng dáng ai mờ ảo bến yêu thương
Như hồn xưa còn đôi chút vấn vương
Hoa ngày tàn, sương vẫn giăng cuối lối...

Sóng tình yêu cho hương hoa về cội
Đến và đi, hai ranh giới vô hình
Kể chuyện xưa ngày áo trắng vô tình
Lặng lẽ hoa oải hương thơm ngát...
                                                    M.H.

[Thơ] Nhọc

                 

                                                                  Nhọc


                                    Hạt mưa nhẹ tựa sương buông thõng
                                    Đời bước nhẹ tênh giữa màn đêm
                                    Gọi tên ai, những ánh đèn lấp ló cửa phòng
                                    Từng hi vọng khép lại qua ô cửa sổ

                                    Một lận đận, hai ngặt nghèo
                                    Đời trôi theo những từ ngữ vô định
                                    Nhọc nhằn trong chốn xa xăm tĩnh mịch
                                    Đếm ngón tay, chờ khắc hoa bay.

                                                                                       
                                                                                            M.H.

[Thơ] Đoản khúc cho em


                    
                        Đoản khúc cho em

          Có những thành công viết bằng máu
          Có những nỗi buồn hòa khóe mắt xanh
Thành công hôm qua bắt đầu từ anh
Hay những buồn vương đôi môi em đó.

Để anh làm gió gọi chút nắng ngoài ngõ
Ghé gian phòng còn hơi tình hôm qua
Có những thứ nên ở chân trời xa
Để mắt em soi tình anh muôn thuở.

Những cánh thiệp hồng đương bỡ ngỡ
Là ngày mai tà áo trắng thương ai
Bước theo tiếng gọi đời con trai
Tình, danh, lợi… anh vội vàng bỏ ngỏ

Với tình yêu còn đôi lần chưa tỏ
Mà hôm qua danh lợi đã không còn
Đời phôi pha may còn chưa héo hon
Sầu trăm ngả, ai đợi anh lối cũ.

Để chiều nay nghe tin quê về lũ
Chéo tay đan, tâm trạng cứ chờ mong
Để tâm trạng ở một khoảng hư không
Tin cha mẹ, tin em còn đang sống.

Ngày anh đi, em báo tin thiệp hồng
Lệ sầu đông trôi vào trong khóe mắt
Tình ai ly, nhưng tình anh không tắt
Gọi nắng về qua xóm nhỏ nhà em.

Nếu bắt đầu bằng góc nhỏ lem nhem
Thế hóa ra em còn đang nhung nhớ
Chỉ cần em mớm một lời nói nhỏ
Có những thành công viết bằng tình yêu.
                                                         
M.H.

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

[Thơ] Mùa trâm chín



Nguồn: Internet
                                        Mùa trâm chín

                                                    Áo trắng vô tình
                                                        Một mình giữa phố 
                                                            Có làn gió nhỏ
                                                               Bồng bềnh tóc bay 

                                         Là ngày chưa qua
                                             Hay tình chưa tới
                                                 Kí ức còn mới
                                                     Trâm đang còn tươi...
                                                                                                   M.H.

      Gửi đến mọi người, đây là một trong những bài thơ được sáng tác nhanh nhất của M.H. .Chợt nhìn thấy một bức ảnh cây trâm hồi đó cùng lũ bạn lén buổi trưa ra rung cây cho quả rụng rồi ngồi ăn, nhớ cả những khi dí nhau chạy khắp trường để trét màu tím của trái trâm chín vào áo nhau,... và cả ngày chuyện dưới gốc trâm ấy. Trường THCS Bình Thắng - Dĩ An - Bình Dương không có những bàng, những phượng như những ngôi trường khác, chúng tôi chỉ yêu mãi cây trâm tím ngắt một khoảng sân mùa trái chín, như nhắc chúng tôi nhớ rằng, tuổi học trò đôi khi chỉ là một buổi trưa nắng gắt dưới gốc trâm năm nào mà thôi. Nhớ ...

[Thơ] Về quê anh, em nhé...


                         Về quê anh, em nhé…

                                                   Anh đưa em về đất Dĩ An
                                                   Đất cũ xưa kia bắt giặc hàng
                                                   Kể em nghe ngọn núi cùng dân đánh giặc
                                                   Tên rằng núi Châu Thới quê anh

                   Châu Thới quê anh nước trong xanh
                   Non cao cách đất, khí trong lành
                   Nghe chuyện sư Khánh Long tu tịnh
                   Am nhỏ gốc chùa phủ rêu xanh

                                                   Theo anh, em về đất chim lành
                                                   Khấn rằng sơn tự có linh thiêng
                                                   Cho em giữ một kiếp ngoan hiền
                                                   Làm dâu thảo chốn nên thơ cổ kính.

                  Em ơi đi đâu xa tìm nơi cổ kính
                  Chùa xưa nhất Nam Bộ ở ngay đây
                  Phải chăng còn thiếu miếng trầu cay
                  Châu Thới rước em về làm dâu thảo.

                                                                                                              M.H.

[Thơ] Những giấc mộng đời


Những giấc mộng đời

Những ân tình ngày xưa còn bỏ ngỏ
Khúc nhạc dạo đoạn điệp khúc dở dang
Còn sót lại một chút nắng vàng
Ngày tình ta đơm hoa rực rỡ.

Ngày cơn gió thổi về từ muôn thuở
Ngày ngọn sóng bạc đầu chuyện tháng năm
Nơi bờ cát bốn mùa mãi nằm
Bóng cây lẻ loi mình ta đứng.

Những mỏm đá nhấp nhô chờ sóng dựng
Chờ con thuyền rẽ sóng xô vào bờ
Từ năm ấy, một vết chân mờ
Dẫn đường đưa lối, em về nghỉ.

                                                                                                                         M.H.

                                                                                                      

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

[Thơ] Con đã sống như thế mẹ ạ

            
 Con đã sống như thế mẹ ạ...


Chuyện kể rằng, từ ngày còn bom đạn
Tuổi hai mươi vác súng ra chiến trường
Trận địa rực lửa nhuốm đau thương
Bởi ngày về trời bỗng xanh vời vợi…

Ngày trở về trên đôi tay đồng đội
Ngắm mẹ cha, giọt nước rơi bẽ bàng
Tiễn con đi, tìm chiến thắng vẻ vang
Giờ trở về nhuộm đau thương thế kỉ.

Một lần đi, cho cuộc sống không nghỉ
Sức dài, vai rộng, chân bước nhanh
Tuổi hai mươi, tuổi sáng vầng trăng thanh
Đời nhộn nhịp cho yêu thương bất diệt.

Một lần thôi, đất nước màu xanh biếc
Một lần thôi, khúc ca vang ngàn đời
Nhớ lần ấy, chân bước vội mẹ ơi
Con còn sức, con phải ra giúp nước

Mẹ ở nhà ngậm mãi chữ “Vì nước”
Mắt xa xăm, màu áo lính chập chùng
Bước chân đi, lặng lẽ nỗi nhớ nhung
Lau vội lời dặn dò da diết…

Chân con đi, mẹ ơi có biết
Gối đã mỏi, mắt đợi trời chuyển đen
Nhưng bọn giặc là một lũ đê hèn
Con thà thức chứ không chịu mất nước

Mấy ngàn năm, một điều ước
Thành hiện thực rồi mẹ ơi
Hòa bình nay là của ta rồi
Vì chân con đã đi không mỏi

Vì tai con nghe rõ lời Bác nói
Vì mắt con khóc hoài không thôi
Vì tim con đập mãi vẫn bồi hồi
Vì thân con nay đã thành cát bụi.

Mẹ sống ở đời, đừng buồn mẹ nhé
Con kể mẹ nghe cho mẹ vui cười
Tuổi hai mươi đẹp nhất cuộc đời
Con đã sống như thế mẹ ạ…


M.H                                                  

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

[Truyện ngắn] Bức thư cuối

Mưa rơi ...
Đã hai hôm rồi kể từ ngày em bước lến máy bay và cố gắng thực hiện giấc mơ họa sĩ của mình. Còn anh, vẫn lặng lẽ với cốc cà phề sớm nhìn vào màn sương mờ ảo nhớ đến em, cô bé kẹo ngọt của anh.
Anh và em là đôi bạn thân đã rất lâu. Cùng nhau học từ ngày chập chững bước vào lớp một, có thể nói chúng ta là đôi bạn thanh mai trúc mã. Anh chưa bao giờ dám nghĩ nhiều hơn thế để vượt qua hai chữ “Bạn bè” bởi anh luôn tự hào vì có một người bạn tốt như em, một người lạc quan để anh có thể tựa vào vai lúc anh buồn…. Cho đến khi…
Hôm đó em gọi anh lúc rất khuya rồi. Em khóc, em nấc nghẹn ngào, em bảo bạn trai mới quen em là người đã có vợ. Và nhanh nhất có thể, anh đã tới bên em, như hai người bạn, em ôm anh mà nức nở. Chưa bao giờ, anh thấy người lạc quan như em lại khóc nhiều đến thế, có vẻ cái vỏ ngoài lạc quan không che được những trái tim yếu đuối của em, bởi em vẫn là một người con gái mà …
Anh chỉ có thể ngồi bên em không nói gì, làm điểm tựa cho em khóc, và trái tim anh thắt lại theo từng tiếng nấc của em….
Tối đó anh ở lại nhà em để em có thể yên tâm say giấc…
Sáng sớm hôm sau, trong giấc mơ của mình, anh nhận ra có ai đó đã hôm vào trán anh, thật nhẹ nhàng làm anh thức giấc… Anh lại cứ giả vờ ngủ, anh không hiểu sao người bạn của anh lại làm thế, nhưng anh biết lúc đó, trái tim anh lần đầu tiến rung động trước em.
Vài ngày sau, em chủ động chia tay bạn gái, anh gọi em đi uống vài cốc bia cho khuây khỏa… Và anh rất vui khi thấy em… Anh biết anh đã phải lòng em rồi !
Nhưng cái tình bạn quá đẹp giữ em và anh làm anh không thể dũng cảm đứng lên nói với em “ Tớ yêu cậu, *** à” để rồi em phải trốn tránh tình yêu bằng việc đi du học ngành hội họa bên Pháp…
Ở phương trời Paris hoa lệ ấy, em có biết… Anh đã cố mỉm cười tiễn em lên máy bay, anh đã cố giữ lại giọt nước mắt để em ra đi vui vẻ… Và nụ hôn tạm biệt của em làm anh như biến thành bức tượng giữa sân bay, vì chính lúc đó anh biết em cũng yêu anh…
Đã hai ngày rồi mà anh vẫn chưa biết phải làm gì để có thể bình thường trở lại…
Anh thực sự rối bời. Đã rất lâu rồi anh không biết em đã từng yêu anh, cô bạn thân yêu quí à…
Nhưng anh đã hiểu rằng, cần đến lúc sống bằng cảm xúc thật nhất nơi trái tim.
Lúc em nhận được là thư chuyển phát nhanh này, anh đã ở trên máy bay, chuyến bay tới Pháp, tới xứ sở tình yêu và tới người anh yêu…
Em à! Đã đến lúc chúng ta phải sống bằng trái tim yêu thương không bận bịu những rào cản rồi… Vì em và anh sẽ hạnh phúc với những thứ mà chúng ta đã chọn. Chờ anh nhé? Yêu em.
Tái bút : Anh cũng gửi cô họa sĩ của anh mấy vần thơ nè.
Cho chiều về nơi lưng trời tắt nắng
Bóng dáng ai mờ ảo bến yêu thương
Như hồn xưa còn đôi chút vấn vương
Hoa ngày tàn, sương vẫn giăng cuối lối...

Sóng tình yêu cho mùa hoa khắp lối
Đến đi như ranh giới vô hình
Kể chuyện xưa ngày áo trắng vô tình
Lặng lẽ hoa oải hương thơm ngát...

                                                          Người yêu em !
                                                                                                   M.H.

[Báo] Giải trí - Lời khuyên cho năm học mới



LỜI KHUYÊN VUI

     Mùa hè sắp qua đi, buộc  rời khỏi khoảng thời gian chơi không biết mệt, các bạn đã chuẩn bị gì cho mình trước khi vào năm học mới chưa? Để thêm tự tin và bản lĩnh trước thềm khai giảng, hãy nghe lời khuyên “ hữu ích” từ một các tiền bối nhé.



Học sinh chuyên toán : Hãy sắp xếp mọi thứ thật logic và khoa học, mọi khó khăn đều sẽ dễ dàng giải quyết như giải đề thi quốc tế thôi.

Học sinh chuyên hóa : Mọi phản ứng đều mang tính thực nghiệm, mọi thứ đều xảy ra ở mức độ tương đối, do đó dù  thành công hay thất bại cũng tại hóa chất, không phải do người làm.

Học sinh chuyên sinh : Các em hãy xâu chuỗi các sự kiện để liên kết các nơ-ron thần kinh, tập ghi nhớ để nối dài các đường liên hệ tạm thời, à tại là đường liên hệ tạm thời thì cũng đừng trách tại sao chúng lại vô dụng trong giờ kiểm tra.

Học sinh chuyên địa : Để học tập hiệu quả, hãy tìm cho mình chỗ nào hấp thu được linh khí đất trời, thổ nhưỡng tốt, khí hậu ôn hòa, mang lại cảm giác dễ chịu, “nhẹ như lông hồng”.  Và không đâu tuyệt vời bằng nhà vệ sinh chưa kiểm định chất lượng trường mình, em ơi…

Học sinh chuyên văn : Hãy để tâm hồn bay bổng vẽ nên những tuyệt tác, khi ấy những bài thơ sẽ hóa thành con suối róc rách, những phép toán sẽ làm những chú cá bơi tung tăng, những phản ứng hóa học sẽ là những nhành hoa khoe sắc bên tiếng chim rộn ràng từ những sự kiện lịch sử. Và đến lúc ấy em sẽ nhận ra rằng, bức tranh của mình vẫn chưa tô màu ...

Học sinh chuyên ăn : Chuẩn bị một đôi mắt tinh anh, phát huy sự nhạy cảm với tiếng bước chân, rèn luyện để đạt tốc độ nhanh như cú mèo, nếu không em sẽ trở thành “miếng mồi ngon” của thầy giám thị…

 Học sinh chuyên ngủ : Gối – càng êm càng tốt, mấy khi được mơ giữa ban ngày ha…

Học sinh chuyên chơi :
                              BỎ ! Bỏ hết !!


          Một vài điều thú vị cho năm học mới vui tươi, chúc các bạn học sinh sẽ bình tĩnh, tự tin hoàn thành một trong những “cuộc đua” quan trọng nhất của mình.
M.H.












[Báo] Bản lĩnh người trẻ - TẬP TÀNH KIẾM TIỀN KHI CÒN ĐI HỌC Nên hay không?

Bản lĩnh người trẻ
TẬP TÀNH KIẾM TIỀN KHI CÒN ĐI HỌC
Nên hay không?

Mấy tháng ngày “quậy tới nơi, chơi tới bến” sắp qua đi, xếp gọn lại niềm vui để chuẩn bị cho một năm học mới, bạn đã chuẩn bị gì cho mình chưa? Một cú F5 phong cách thật chất, một list các món quà vặt mới quanh trường hay những trò chơi khăm hấp dẫn các bạn mới học lỏm được từ nhà Hoa. Woah, thật là nhiều điều thú vị phải không nào, nhưng bên cạnh đó cũng có rất nhiều bạn trẻ biến thời gian nghỉ hè thành cơ hội để trau dồi thêm những kĩ năng mềm, tìm kiếm cơ hội làm việc thêm để dành dụm chút học phí cho năm học mới đấy. À tập tành kiếm tiền, tại sao không nhỉ? Bạn có dám thử một lần không?
Đồng tiền kì diệu
Mùa hè là khoảng thời gian học sinh được xả stress sau bao tháng ngày học tập chăm chỉ. Tại sao không tìm một nơi nào đó tụ họp bạn bè ăn uống, vui chơi mà lại tập tành kiếm tiền? Chỉ với một cú click chuột, chúng ta sẽ tìm thấy vô vàn những cửa hàng, công việc của những bạn học sinh và dành cho các bạn học sinh.Bạn Ngọc Tiền (THPT Ngô Quyền – Đồng Nai) cho biết: “ Em thử bán hàng online từ khi còn học cấp Hai, em bán quần áo, tất vớ các thứ, cũng hơi bận bịu nhưng vui lắm ạ. Còn kiếm thêm được một ít tiền để dành, giờ em muốn mua gì không còn phải xin ba mẹ nữa rồi.” Chà chà, cũng hấp dẫn quá đi. “ Mình cũng bán vài món hàng trên mạng cùng đứa bạn, tiền lời không nhiều, được cái mùa hè cũng rảnh, làm được cái gì đó cũng vui vui. Mà khi mình bán còn có đứa em đi marketing hộ nên thú vị lắm” – bạn Minh Hằng ( THPT chuyên Hùng Vương – Bình Dương) chia sẻ.
Lướt một vòng trên mạng, chúng ta cũng dễ dàng tìm thấy vô vàn công việc bán thời gian dành cho những người không có chuyên môn như học sinh chúng ta. Điển hình với chỉ chiếc màn hình máy tính, bạn có thể trở thành một nhà kinh doanh quần áo, phụ kiện, hay rèn thêm khả năng đánh máy bằng cách nhận nhiệm vụ đánh hộ văn bản. Một công việc khá tuyệt đấy.Thật là đơn giản phải không nào? Ngoài ra các bạn còn chọn cho mình những công việc bán thời gian như làm lễ tân, làm cộng tác viên viết báo cho nhà Hoa chẳng hạn. Những công việc khá nhẹ nhàng lại có thể giúp bạn trau dồi thêm được nhiều kĩ năng bổ ích đấy.
“ Nhà mình không thiếu thốn để con phải đi làm”
Cha mẹ - hậu phương vững chắc cho bạn, lo cho bạn từng miếng cơm, giấc ngủ. Liệu họ có đủ tự tin để con mình tập tành kiếm “vài đồng bạc lẻ” không? Nào là lo con vất vả, lo cho sự an toàn rồi bao nhiêu vấn đề có thể phát sinh, liệu con sẽ có thể  đương đầu? Tại sao ba mẹ không cho mình thử ? Cô Thanh Mai (Quận 5) chia sẻ: “ Cô đọc báo chí thấy người ta nói cũng nên cho con trẻ tiếp xúc nhiều với cuộc sống như để con tự lập, tự kiếm tiền từ một công việc nào đó, nhưng làm cha mẹ, ai mà yên tâm cho con mình ra ngoài bươn chải hả con? Ngoài đó đâu phải ai cũng tốt, cũng lịch sự, chưa kể công việc gì đôi khi cũng có áp lực mà sức khỏe con cô cùng không như con người ta, ốm sốt liên miên thì tập tành kiếm việc làm chi cho khổ.” . Cô Hằng Ny ( Giáo viên THCS Bình Thắng – Bình Dương) nói: “ Cô không ủng hộ. Thứ nhất, kinh tế gia đình cũng khá đủ đầy để có thể lo cho con. Thứ hai, cô muốn em chuyên tâm vào việc học trước khi nghĩ đến bất cứ chuyện gì. Cô không muốn con trẻ tiếp xúc quá sớm với đồng tiền, dễ bị hấp dẫn và cám dỗ.” Cô Ny cũng chia sẻ: “ Với vai trò là một người giáo viên, nếu có một học sinh của mình tập tành kiếm tiền, cô chắc chắn sẽ tìm hiểu nguyên do tại sao em ấy làm, cô sợ ảnh hưởng đến việc học của em ấy, nếu mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát thì cô hoàn toàn ủng hộ nếu em ấy có quyết tâm và vẫn đảm bảo được việc học tập của mình, nếu em ấy đi làm vì gia đình khó khăn thì cô sẽ có biện pháp giúp đỡ và hỗ trợ để bớt đi gánh nặng tiền bạc, những hoàn cảnh như thế tội nghiệp lắm em ạ.”
Nhưng cô Hồng Yến ( Bình Dương) lại đầy tâm lý: “ Biết là vất vả, nhưng cô cũng muốn cho con thử, con cô sẽ phải trình bày với mẹ sẽ làm gì, làm thế nào để cô có thể góp ý, phân tích cho con về công việc con muốn làm, nếu ổn thì cô đồng ý hai tay, ngoài ra nếu được chắc cô phải xin cho mẹ hùn vốn nữa quá!”. Ba mẹ ai cũng yêu mình cả, chỉ là sợ các bạn gặp khó khăn, sợ các bạn vấp ngã mà thôi, vì thế nếu muốn làm, muốn thực hiện bất cứ đam mê nào, hãy chứng minh cho mọi người thấy “TÔI CÓ THỂ”.
Muôn chuyện kiếm tiền
“ Thấy tập tành kiếm tiền cũng hay, có thể học hỏi kinh nghiêm cũng như rèn luyện tính tự lập, có cơ hội trau dồi kĩ năng giao tiếp với mọi người, chỉ sợ làm nhiều quá, thích rồi lơ đễnh học tập thôi”. – bạn Hải Yến ( THPT Trưng Vương – Q1) cho biết. Bạn Bích Nguyên ( TTGDTX huyện Hóc Môn) cũng đồng tình: “Đó sẽ là một trải nghiệm tốt, giúp chúng ta biết quý trọng giá trị đồng tiền,có thêm kinh nghiệm sống và kỹ năng mềm, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc học thì duyệt hết!”. Xem một vài khảo sát trên internet và phỏng vấn các bạn học sinh, ai cũng muốn được một lần trải nghiệm cảm giác kiếm tiền khi còn đi học, nhận được đồng tiền từ mồ hôi nước mắt của chính mình, vì đó sẽ là một trong những trải nghiệm đáng thử nhất trong thời học sinh.
Nhưng chuyện kiếm tiền đâu có dễ vậy. Bạn Ngọc Tiền ( THPT Ngô Quyền – Đồng Nai) phân trần: “Bán hàng qua mạng nhiều khi cũng nhiều chuyện dở khóc dở cười lắm. Gặp nhiều kiểu người khác nhau nên cư xử khác nhau cho các đối tượng khách hàng, nhưng mà nhiều người khó tính cứ bắt mình cho xem hàng trước mới mua, kiểm tra nguồn gốc xuất xứ hẳn hoi cơ. Lúc đầu cũng ngại vì mình lấy hàng từ chỗ người quen nên cũng không biết chất lượng ra sao, sau mấy lần như thế, có kinh nghiệm hơn, lấy hàng chất lượng, nguồn gốc rõ ràng, tư vấn chu đáo cho khách làm họ hài lòng mua sản phẩm, còn quảng bá hộ nữa chứ mà mình cũng đỡ lo khách xài hàng kém chất lượng.” Bạn Hoàng Hà ( Phổ Thông Năng Khiếu – Q5) bức xúc kể: “ Bán hàng ngại nhất vụ giao hàng, nhiều khi khách hẹn cho đã, đứng đợi hai ba tiếng, gọi điện thoại hoài mà không bắt máy, thế là phải về. Tối khách điện nói xin lỗi vì ngủ quên, tức nổ đom đóm mà có làm gì được đâu. Khách hàng là thượng đế mà”.
Ông bà ta nói nào có sai bao giờ “Cái khó ló cái khôn”. Bao nhiêu bạn trẻ nỗ lực và thành công ngay khi ngồi trên ghế nhà trường với các công việc tay trái như thế. Các bạn có biết cô bé Cao Thị Kiều Trang – 12 tuổi kiếm trung bình 7 – 8 triệu mỗi tháng với việc bán các loại mỹ phẩm tự làm, từ đam mê chia sẻ được sản phẩm thân thiện môi trường đến với mọi người. Hay bạn Xuân Thy (Thực Hành Sư Phạm), hiện đang làm cộng tác viên cho một tờ báo tuổi teen cho hay: “ Làm cộng tác viên giúp mình trau dồi khả năng viết, được học hỏi, giao lưu, kết bạn, có thêm nhiều mối quan hệ hơn, ngoài ra số tiền nhuận bút kiếm được cũng giúp mình tự chi trả được vài thứ lặt vặt của mình.” Cô Vân ( Chợ Bến Thành – Q1) cũng chia sẻ: “ Có thằng con lúc đầu xin đi làm lễ tân nhà hàng, mà đi xa, làm ca tối nữa nên cũng ngại, sợ nó mệt không đi học được nên kêu nó về phụ quán cho cô, mỗi tháng cô cho gấp đôi tiền tiêu vặt, không biết có phải động lực vì tiền không mà nó làm hăng say lắm, được cái dẻo mồm dẻo miệng nên cũng được lòng khách, khách ghé qua cứ hỏi thằng Lâm đâu rồi, cũng mừng, nó dạn dĩ thêm biết bao nhiêu.” Tự kiếm một công việc phù hợp, trau dồi được nhiều thứ, có thêm một khoản tiết kiệm rủng rỉnh. Thế mà chúng ta lại bỏ qua những cơ hội tuyệt vời này?
Điều quan trọng  của học sinh là học tập, nên khi muốn thử bất cứ chuyện gì, hãy xem nó có phù hợp với lứa tuổi, có ảnh hưởng đến thời gian học hành của mình không các bạn nhé. Hãy chia sẻ những điều bạn muốn với cha mẹ, chia sẻ những điều bạn nghĩ, hãy thể hiện bạn có thể đương đầu với khó khăn và dũng cảm đứng dậy dù có vấp ngã, ba mẹ sẽ đặt niềm tin vào bạn thôi. Khi làm một điều gì, hãy làm bằng tấm lòng, sự đam mê và tin rằng, bạn luôn có sự động viên từ mọi người, mọi viêc sẽ ổn cả thôi. Hãy nắm bắt cơ hội, đừng bỏ lỡ bất cứ gì. Các độc giả H2T à, thể hiện bản lĩnh của chúng ta nào!.
M.H ghi


Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

[Bình luận phim] Invention of Love - 2010


MÁY MÓC CÓ BIẾT YÊU?

 Đời sống văn hóa nghệ thuật luôn tìm tòi sự tươi mới, giản dị nhưng đầy đặc biệt. Và trên bàn tiệc của hàng ngàn những thức ngon vật lạ trong một buổi buffet ngẫu hứng của môn nghệ thuật thứ bảy, phim ngắn bỗng trở nên nổi bật như cách mà nó lan tỏa hương vị tới mọi người. Không cầu kì, không cần diễn dãi một cách dài dòng để níu chân khán giả hay tìm kiếm sự mượt mà trong cách diễn đạt thông điệp, phim ngắn “ngắn” như tên gọi của nó, gãy gọn, suôn sẻ và cái dư vị thông điệp cũng “ngắn”, nhanh chóng thấm sâu vào lòng người. Một bộ phim ngắn đầy thú vị như thế đã góp phần mang chút hương vị giả tưởng nhưng đầy thực tế, có chút gì đó u ám nhưng chứa đầy tính nhân văn ngời sáng, đó là Invention of  Love của Andrey Shushkov.
          Một câu chuyện của tình yêu trong một thế giới “máy móc”. Một khung cảnh những chiếc máy bị đập nát, một người đàn ông cầm một bông hoa, một bắt đầu đầy khó hiểu khiến độc giả phải giật mình? Điều gì đã xảy ra? Và khi chiếc máy hát cất tiếng nhạc, cả không gian kí ức như ùa về, bắt đầu mạch truyện như chính tên gọi của bộ phim – Phát minh của tình yêu. Một thế giới tươi đẹp, cuộc sống của con người trong thế giới ấy được sự hỗ trợ của máy móc họ tạo ra. Đêm trăng – biểu tượng của sự vẹn tròn – là khung cảnh nên thơ đưa hai nhận vật chính đến với nhau, đầy lãng mạn cùng sự giúp sức của chú ngựa máy. Tình yêu đơm hoa kết trái, họ trở thành vợ chồng, bằng sự chuyển đổi màu của ánh sáng rất hợp lý, tác giả cho khán giả thấy được một khung cảnh tình yêu đầy hi vọng. Hi vọng ở nơi bầu trời thấp thoáng mấy tầng mây ấy, hi vọng ở tình yêu tuyệt vời ấy,  nơi hai người đang bước vào cuộc hành trình mới của chính họ , cuộc hành trình mà không ai biết sẽ đi tới đâu nhưng nó cho họ sức mạnh, niềm tin vào sự ấm áp và đầy tình người trong thế giới mà họ tin tưởng.
Và bông hoa – hình ảnh của sự sống duy nhất nếu không tính con người – được người phụ nữ chăm sóc, đó là cách mà bà chăm sóc cho kỉ vật từng đưa hai người đến bên nhau, chăm sóc cho niềm tin trong chính tâm hồn người phụ nữ, bởi dù cho bao nhiêu máy móc vây quanh, chúng ta vẫn có quyền tin tưởng vào thế giới còn có sự sống, còn có tình người. Hình ảnh người phụ nữ bước đi giữa đường phố trong cuộc sống cứ ngỡ rằng của máy móc, nào là chú heo ngây thơ, cành cây xơ xác hay chú bướm mỏng manh. Tất cả nay chỉ là những cỗ máy, tiếng chú heo ấy chỉ còn là sự nhại lại vô thức, đôi cánh uyển chuyển của chú bướm đâu mất nay chỉ còn là từng nhịp vẫy cánh rập khuôn theo từng vòng bánh xe trong cỗ máy trên người chú. Mọi thứ giờ chỉ còn là sự sống ảo, hay nói cách khác, nó chỉ còn là kỉ niệm, một chú heo máy cho chúng ta cảm giác thân thuộc của trang trại ở quê, một chú bướm với những chiếc bánh xe trong thân cho chúng ta hoài niệm về những thời gian ngày xưa đùa vui cũng lũ bạn, nhưng tất cả chỉ là quá khứ, và mọi người phải nhìn nhận thực tại rằng, chúng nó chỉ còn là những cỗ máy vô tri vô giác hoạt động theo ý muốn của con người, chúng sẽ không có bất cứ cơ hội vùng vẫy nào trong thế giới của chúng và con người sẽ không có bất cứ cơ hội nào trong thế giới chỉ dành cho máy móc. Người phụ nữ cảm thấy ngỡ ngàng, bà thất vọng vì phải chăng mình cũng là một trong những người đã đồng thuận sống trong xã hội máy móc ấy, lấy chồng là một kĩ sư, bà tự đặt cuộc sống của mình vào nơi của tiếng cót két của máy móc, của nơi chồng bà cả ngày ngồi hàn, xì, sửa chữa. Và trong sự tuyệt vọng, khi bông hoa bà đặt cả tấm lòng chăm sóc đã bị chồng thay thế  bằng một bông hoa máy cồng kềnh, người phụ nữ đã gần như sụp đổ. Nhạc chuyển nhanh, cái cảnh người phụ nữ đi tìm lại bông hoa là cảnh quay nhanh duy nhất trong bộ phim, nó vội vã như níu chân lại những thứ sắp qua đi, nó bóp nghẹn tâm can chúng ta, sự sống cuối cùng – bông hoa – cũng sẽ phải nhường chỗ cho những thứ vô tri kia ư, chúng ta như thức tỉnh và nhìn lại chính cuộc sống của mình. Bông hoa là đại diện của bao nhiêu mầm tươi đẹp của cuộc sống, mỗi ngày thức dậy, bạn đã bỏ qua bao nhiêu bông hoa còn đọng sương trên đường tới lớp, bạn đã vô tình giẫm lên bao nhiêu ngọn cỏ trong những lần vội vã sợ muộn giờ, nhưng đã có ai nghĩ rằng rồi một mai kia, khi ngày của máy móc lên ngôi, bông hoa đọng sương sẽ chỉ như miếng sắt bị dính nước, bãi cõ sẽ chỉ còn bãi phế liệu đầy nguy hiểm, cuộc sống tươi đẹp đang bị tước đi khỏi chúng ta bởi sự thờ ơ của chính bản thân mình, rồi đừng tiếc nuối.
Mọi thứ diễn ra quá đột ngột, cô vợ đã ra đi mãi mãi khi cố tìm lại chút “sự sống cuối cùng”, sự đau buồn khiến người chồng đập vỡ tất cả máy móc anh ta tạo ra, một thông điệp đầy ẩn ý được tác giả chia sẻ : hãy hành động khi chưa quá muộn, người chồng có thể quá muộn vì mãi đến khi vợ mất mới nhận ra sự vô giác của máy móc, nhưng bạn còn thời gian để giảm bớt thời gian trên những chiếc màn hình đầy rẫy sự mê hoặc, bạn còn có thế giới tuyệt vời ngoài kia với bao nhiêu sự sống đang đua nhau nảy nở mỗi ngày. Câu chuyện kết thúc đầy buồn bã thông qua việc làm mà tôi cho là đầy điên rồ của anh chồng kĩ sư : tạo ra người vợ bằng máy, mọi cố gắng chỉ còn lại chiếc máy cứng đơ hữu hình mà vô hình, chỉ còn lại hình bóng vợ anh trong tâm trí chứ không phải trong chiếc máy mà anh đang cố tạo ra. Mạch cảm xúc của câu chuyện kết lại đầy lặng lẽ và xót xa. Ta xót cho nỗi buồn mất vợ vì mải mê đeo đuổi nghiệp máy móc, ta xót cho cuộc đời này vì đôi khi ta chẳng khác gì anh chồng tội nghiệp, chỉ mải mê với những thứ máy móc mà quên đi những người thân yêu bên mình. Một kết thúc trọn vẹn nhưng mở ra một cái nhìn đầy nhân văn.

Invention of  Love – một phim ngắn không một lời thoại, không một khuôn mặt, chỉ là câu chuyện kể bằng cuộc sống của con người thông qua những chiếc bóng, những hình ảnh tượng trưng, thật mà ảo. Một câu chuyện quá buồn bởi cách sử dụng hiệu ứng ánh sáng cùng những giai điệu không lời du dương mà tác giả đem đến cho người xem, một câu chuyện buồn nhưng bắt đầu cho những điều vui. Bạn cảm thấy gì sau bộ phim? Theo tôi, đó là sống, bạn phải sống chứ không được tồn tại, không được phó mặc số phận cho những cỗ máy vô tri vô giác kia, bạn phải tự mình thoát khỏi giới hạn của bản thân để tìm kiếm bao nhiêu con người, bao nhiêu nhành hoa, tiếng chim hót vui tai ngoài kia. Bằng lối sắp đặt khéo léo điểm nhìn về mặt cảm xúc, tác giả dễ dàng lấy được sự đồng cảm từ moi người. Chọn một cách kể chuyện không phải là mới, một cốt truyện mà ta có thể đã nghe ở bất kì đâu nhưng bằng cái tâm, cái tình người mà tác giả đặt vào bộ phim, thông điệp “Sống trọn vẹn” bỗng trở nên đặc biệt. Giá như tác giả làm câu chuyện bớt buồn đi một chút, đem chút niềm tin vào câu chuyện thêm một chút, mọi người sẽ dễ dàng cảm hơn, thông điệp của bộ phim sẽ lan tỏa nhanh hơn. Nhưng với một bộ phim ngắn đầy thú vị như Invention of  Love, Andrey Shushkov đã làm rất tốt khi góp phần tô điểm thêm cho bàn tiệc nghệ thuật điện ảnh một hương vị rất riêng, rất tuyệt vời của mình. Cảm ơn Invention of Love, cảm ơn cuộc đời.
                                                                                                         M.H.